Khu vực:
Mạng xã hội:

Các câu truyện cổ tích hay có bé mẹ nên tham khảo

  • Admin - 28.10.2022
  • 767 lượt xem
Việc kể chuyển cho bé mỗi tối trước khi đi ngủ là điều mà gia đình nên tập thói quen này mỗi đêm. Điều này giúp cho bé có thể xây dựng được thói quen tốt và trong quá trình nghe và đọc truyện thì bé hình thành các tư duy cho riêng mình.

Những câu chuyện cuộc sống sẽ là một vấn đền thực tế giúp bé có thể tiếp nhận thông tin tốt hơn. Không quá khó để bé có thể tiệp nhận thông tin trong việc học hỏi thông qua câu chuyện mà bố mẹ đang xây dựng.

Dưới đây là những câu chuyện mà gia đình và bé có thể cùng nhau đọc mỗi đêm cực kỳ ý nghĩa:

Cây táo thần

Ngày xưa, đã từ rất lâu có một cây táo mọc ở ngoài ngoại ô thành phố. Hàng ngày, những đứa trẻ trong vùng đều đến chơi ở đó, chúng nô đùa xung quanh và cây tạo và bứt những trái táo chín trên canh và chia nhau ăn.

Một hôm có một câu bé không biết từ đâu đến và cậu thấy vậy và cau mày với bọn trẻ và nói:

Ngày chúng mày vườn này là của tao, tao đã mua từ trước. Cây táo này của tạo, tùi mày đi chỗ khác chơi và không được đến đây nữa.

truyện cây táo thần

Nghe vây, bọn trẻ rất buồn và tấtcả cúi đầu lạng lẽ ra về chỉ còn một cậy bé hống hách ở lại.

Cay táo biết tất cả mọi chuyện và bằng phép lại nào đó làm cho cậu bé ngủ thiếp đi dưới gốc cây và cũng bằng cách nào đó cậu bé đã nằm mở.

Cậu đã mơ thấy trên thân cây táo có một cái hốc rất lớn. Cậu cảm thất bụng mình đói cồn cào. Và cậu định trèo lên cây định bứt táo để ăn.

Nhưng khi cậu định hái thì cành đào lại quay đi chỗ khác và rơi vào cái hốc cây tọ ở phần thân cây. Cứ như vậy cho đến khi các qua táo chín trên cây chỉ còn một ít quả.

Và cậu cảm thấy bất lực và ngồi dưới gốc cây và khóc. Đền lúc đó cây táo mới cất tiếng hỏi:

- Tại sao cháu khóc?

Cậu bé trả lời

- Ông ích kỷ quá nên ông ăn hết cả táo, ông không cho cháu một quả nào. cháu đói lắm rồi.

Cây táo cười và nói:

- Vậy cháu có nhớ cháu đã đuổi hết mấy bạn cháu không?. Các bạn cũng muốn ăn táo của ông như cháu. Nhưng cháu lại không cho các bạn một quả nào cả, như vậy cháu có ít kỷ quá hay không?

Cậu đã nhớ lại những việc mình làm và cảm thấy vô cùng hối hận và cậu nhìn cây táo và nói:

- Vâng cháu biết lỗi của mình rồi!

Cây táo cất tiếng cười vang rung cả cây làm cho quả táo còn lại rơi trúng đầu cậu bé. Lức này cậu bé giật mình tỉnh dậy.

Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh và cậu thấy mình đang nằm dưới gốc cây táo. Và cái hố to tướng trên cây táo biến mất. Cây táo vẫn đứng yên lagnự và trên cây vẫn sai năng trĩu quả táo chín thơm ngon.

Cậu chồm dây và nhớ đến giấc mơ của mình chạy vôi đến chỗ các bạn và gọi các bạn:

Này các bạn ơi! Quay lại đây chơi đi. Minh xin lõi vì đã đuổi các bạn đi chỗ khác chơi.

Thế là tât cả cùng nhau chay ra chỗ cây táo. Cậu tự mình trèo lên và bứt từng quả táo chín ném xuống cho các bạn. Các bạn lại cười đùa vui vẻ. Cậu bé chợt hiểu rằng điều hạnh phúc nhát triên trái đất này là chúng ta chia sẽ niềm vui cùng với nhau..

Bộ truyên khác cho mẹ và bé: Những câu chuyện ý nghĩa bạn kể cho bé nghe trước khi đi ngủ

Cóc kiện trời

Ngày xửa ngay xưa, thời làm hạn nán khủng khiếp nắng nóng đã thiêu cháy cây cối hút cạn nước sông ngòi, đầm hồ. Muôn loài không còn một giọt nước nào để uống để duy trì cuộc sống. Các con vật to lớn hùng mạnh ngày xửa tác oai tác ói thường đi bắt nạt nhau cũng nằm lè lưới mà thỏ để đợ chết.

truyện cổ tích cóc kiện trời

Không ai nghhĩ được kế gì để có thể cưới lấy chính mình, cứu muôn loài. Sức mạnh của chúng trở nên vô dụng và không làm gì nổi ông trời. Duy nhất có anh chàng cóc tía nhỏ bé xấu xí kia là có lá gan to. Anh tính chuyện lên trời đinh kiện trời làm mưa cứu muôn loài.

Khởi đầu anh đi một mình nhưng anh không nản và trong đoạn đường đi anh đã gặp vũng đầy khô gặp Cua càng.

Cua hỏi anh cóc đi đâu thế:

Có cbèn kể rõ sự tình và rủ Cua cùng đi kiện Trời.

Bang đầu Cua định bàn ngang thà chết ở đây còn hơn chứ Trời xa thế đi chừng nào mới tời mà kiện vời tụng. Nhưng Cóc tía nói thì Cua lại bàn lùi làm cho làm cho Cóc nổi giẩn. Cua và Cóc tranh cải một hồi lâu thì Cua đánh mất cái quyền được ngang như Cua của mình. Nhưng sau một hồi Cua đã quyết định đi cùng Cóc.

Đi được một đoạn nữa thì Cóc lại gặp thêm Cọp đang nằm phơi bụng thở thoi thóp, Gấu đang chảy mỡ ròng ròng và khát cháy họng. Và Cóc lại rủ Gấu và Cọp đi kiện trời, cọp còn đan glưỡng lự thì Gấu đã gạt đi và nói:

Anh Cóc nói có lý, chẳng lẻ chúng ta cứ nằm ở đây mà chịu chết đói chết khác hay sao?. Ta theo anh Cóc thôi! Đến ngang như Cua còn theo anh Cóc được mà tại sao chúng mình lại không theo được.

Cả bọn nhập lại thanh đoàn và đi thêm một chặn nữa thì gặp đàn Ong đang khô mật và con Cáo bị lửa nướng cháy xém lông. Cả hai con này cũng hăng hái nhập đoàn loài vật đi kiện trời do Cóc dẫn đầu.

Cóc dẫn bạn đi mãi đi mãi đế tận cửa thiên đình và khi đi trên đường cả bọn điều hăng hái. Nhưng đến trước cửa Trời oai nghiêm bọn Cọp, Gấu, Cáo, Ong, Cua đề sợ. Duy nhất chỉ có Cóc gan liền dõng dạc ra lệnh:

Bây giờ các anh phải nghe lời tôi. Kia là chun nước cửa Trời, anh Cua vào nấp trong đấy. Anh Cáo nấp ở phía bên tráo tôi, anh Gấu nằm ở phía bên phải tôi. Còn anh Cọp thì chịu khó nằm đằng sau tôi. Các anh có nghệ lệnh của tôi thì mới thắng được Trời.

Và tất cả điều nghe lời Cóc sắp đặt mọi thứ đau vào đấy. Lúc này Cóc mới nhảy lên mặt trống và đánh ba hồi trống ầm vang như sấm động.

Ngọc Hoàng nghe được liên sai Thiên lôi ra xem có chuyện gì?. Thiên lôi ngạc nhiện ở ngoài cửa thiên đình chaywr thấy có một người nào cả mà thay vào đó là con Cóc xù xì xấu xí đang ngồi trên mặt trống của nhà Trời.

Thiên lôi bèn vào tâu Ngọc Hoàng, nghe xong Ngọc Hoàng nghe xong bực lắm bèn sai con gà trời bay ra mổ hcté chú Cóc hỗn xược kia.

Gà trời vừa bay ra thì Cóc đã ra hiệu cho Cáo cắn cổ Gà trời tha đi mất. Có lại đánh trống tiếp và mạnh hơn lần trước. Ngọc hoàng càng giận dữ và sai Chó nhà trời ra cắn Cáo.

Chó vừa xồng xọc chạy ra thì Cóc lại nghiến răng ra hiệu cho anh Gấu. Anh Gẫu thấy vạy lừng lững xổ ra đón đường tát cho Chó một đòn trời giang. Chó chết tươi 

Và lần này Cóc lại thúc trống đánh lôi đình đánh thưc Ngọc Hoàng. Và Ngọc Hoàng đã lỗi thiên lôi ra trị Gấu. Thiên lôi là vị thầnh tời có lưỡi tầm sét mỗi lần vung lên thì thành sét đánh ngang trời thành sấm động bốn cõi.

Sức mạnh của Thiên Lôi không có ai bì được. Ngọc Hoàng yên trí lần này cử đến ông Thiên Lôi ra quân hì đám Cóc, Cáo, Gấu ắc hẳn là tan xác.

Khi Cóc vừa thất Thiên Lôi ra thì Có đã làm ám hiệu cho đàn Ong lập tức ập đến là chích vào mũi Thiên Lỗi mà đốt. Việc Cóc đã bố trí bầy Ong trên cánh cửa cổng nhà trời để có thể giúp Cóc giải quyết với những người Cáo và Gấu không giải quyết được.

Những nọc đốt của đàn Ong trên mũi của Thiên Lôi rát như phải bỏng. Và lúc này trước cửa nhà trời có một chum nước Thiên Lôi đã vội vàng vứt cả búa tầm sét nhảy ùm vào chum nước chạy trốn.

Nào ngờ vừa nhảy ùm vào nước thì gặp ngay anh Cua càng nấp trong đó từ bao giờ chờ sẳn để giương đôi càng như đôi gọng kìm cắp chặt lấy cổ.

Thiên lôi đau quá gào thét vùng vẫy vở cả chum nước nhà trời và tìm được chạy trốn. Nhưng trong lúc chạy thì gặp Cóc tía lại nghiếng răng ra lệnh. Lặp tức Cọp nấp sau Cóc tía nhảy bổ ra và gầm lên một tiếng vàng động xe tan xác Thiên Lôi thành 2 mảnh.

Ngọc Hoàng thấy thế bèn xin giảng hoà với Cóc tía và hỏi Cóc lên tận thiên đình có việc gì. Cóc dõng dạc thưa:

- Đã bốn năm nay ở dưới trần gian hạn háng kéo dài  đến nổi không có một giọt mưa. Muôn cây khô héo và vạn vật chết gần như không còn khi không có nước để tồn tại. Xin Ngọc Hoàng làm mưa ngay để cứu muôn loài ở dưới nhân gian.

Ngọc Hoàng sợ trần gian nổi loại và dịu gióng nói:

- Thôi cậu về đi. Ta sẽ cho làm mưa xuống!

Lại còn dặn thêm với Cóc:

- Lần sau hễ muốn mưa cậu chỉ cần nghiếm răng báo hiệu cho ta biết, không cần phải lên tận đây!

Khi Cóc về đến trần gian thì Ngọc Hoàng đã cho làm mưa nước đã ngập cả ruộng đồng. Từ đó, hễ Cóc nghiến răng thì trợi lại đỗ mưa. Trong dân gian, mọi người còn lưu truyền một câu đồng dao về câu chuyện này rằng:

Con có là cậu ông trời

Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho.

Bộ truyện khác cho bé: Tập truyện cổ tích kể cho bé ngủ ngon mỗi tối sâu giấc - giấc mơ đẹp

Sự tích thần giữ cửa

Ngày xưa, có 2 anh em gia đình rất nghèo, cả 2 chỉ bán rau đốn củi đổi gạo sống qua ngày. Tuy nghèo, 2 anh em vẫn nhan từ phúc hậu và thường hay bố thí chén cơm, chứn gạo của mình cho kẻ già yếu tật nguyền.

Trong nhà có nuôi con chó cái lúc nọ đẻ ra cho trăng chỉ có 3 chân. Làng xóm nói rằng nó là quái vật hiện lên quất phá và bảo 2 anh em giết đi. Nhưng vì tình thương của 2 anh em mà họ không giết mà còn nuôi dưỡng chú chó lớn.

truyền cổ tích thần giữ cửa

Một hôm 2 anh em đang ngồi ăn cơm thì chợt thấy Ông Lão ăn mày chống gậy vào cửa xin cơm. Cả 2 đều nhường cơm cho Ông Lão ăn mày ăn nó. Ăn xong Ông Lão ăn mày nói:

Tiếng đồ quả thật không sai, 2 anh em nhà cậu đều là người nhân đức đáng được thưởng. Ta này không phảu là kẻ ăn mày nghèo khs mà là Thần giữ kho vàng Sơn Tay. Muốn thử lòng các ngươi nay ta đã biết rồi.

Ta muốn ban cho các người kho vàng. Ông lão ăn mày lcú nói tiếp:

Ngày xưa có một vị quan Tàu tên Mã Kỳ có chôn một kho vàng ở một khu rừng ở huyện Lập Thạc tỉnh Sơn Tây và phong ta làm Thần giữ cửa và hẹn đúng một trăm năm thì có người trở lại lấy. Ta đợt mãi hơn trăm năm mà vẫn khôgn thất Mã Kỳ trở lại.

Nhân đây thấy các ngươi nghèo khổ có lòng nhân đức nên ta định đem kho vàng tặng lại cho các người. Nhưng các người phải đợi đủ một trăm ngày à phải có một con chó trắng ( tức là chó cò) ba chân đem trước cửa kho vàng ở khu vườn. Bắt nó sử lên 3 tiếng thì tự nhiên cửa kho vàng sẽ mở cửa ra. Các người nhớ lấy:

Nó rồi Thần giữ cửa biến mất. Hai anh em đợi đúng một trăm ngày và dắt theo cho trắng 3 chân của mình đến miếu hoang. Tới bên cái bệ đá bắt nó sửa lên ba tiếng.

Ngay lập tức cửa đặt ngầm trong cái bện đá mở toang. Nhìn vào trong thì thấy một dãy chum vại nằm liền kề nhau. Hai anh em bước vào mở nắm một chum vại ra thì thấy toàn vàng và bạc. Đem về đếm được một nghìn cân vàng và ba vạn cân bạc.

Từ đó, 2 anh em trở nên giàu có. Gặp lúc Mạc Đăng Dung chiếm đoạt ngôi nhà Lê. Hai anh em đã nhờ người thân cận của mình đem biếu Mạc Đăng Dung một trăm cân vàng và một trăm cân bạc. Vua Mạc thấy được lòng tốt ấy đã phòng cho hai anh em thành tưới Quận Công.

Và sau ba năm tiếp theo thì có người đem chó trăng đến ngay toà miếu chôn của kho vàng. Và khi họ mở cửa theo cách cửa Thần cửa chỉ và khi vào trong thì không còn gì bên trong.

Họ kêu khóc thảm thiết. Hai anh em Quận Công biết được sai người gọi họ đến thì họ đáp rằng:

- Chúng tối là con cháu của Mã Kỳ ở bên Trung Quốc, trăm năm trước tổ phục có để lại Sơn Tây một kho tàng châu báu. Hiện còn trong gia phả để lại đàng hoàng. Nhưng chúng tối đến đây rồi thì kho tàng không biết ai đã lấy mấy rồi. Vì vậy, chúng tôi buồn khổ mà khóc.

Hai anh em nói rằng:

- Nhờ thần giữ cửa chỉ bảo nên hai anh em chúng tôi đã lấy được kho vàng.

Mấy người Tàu liền hỏi:

- Làm sao mấy người lấy được kho vàng. Vì muốn mở cửa kho vàng thì phải có chó cò ba chân mới mở được.

Anh em Quận công bảo rằng:

- Nhà chúng tôi có sẳn 

Rồi hai ánh em thuật lại cho họ nghe chon chó cái nhà mình đẻ ra còn cho trắng mà mọi người bảo là quái vật. Họ nói:

Thế là trời đã giành cho các ngài, chớ giống cho có ba chân chỉ có quận Sầm Châu tỉnh Quản Đông bên Tàu mới có mà thôi. Bây giờ các ngài đã lấy rồi chúng tôi còn giữ lấy con chó làm gì nữa. Vậy xin tặng luôn các ngài.

Hai anh em Quân Công thương tình cho họ ba chục cân vàng và một trăm cân bạc để làm lộ phí về Tàu.

Nguồn: https://xetreem.com.vn/

loading...