Top 6 truyện ngắn ý nghĩa về cuộc sống cho bé
Một bức tranh cụ thể để bé có thể biết được các hình ảnh trong cuộc sống hằng ngày đang diễn ra thông qua truyện ngắn ý nghĩa về cuộc sống. Và biết được mọi thứ để có thể hoàn thiện bản thân hơn với những câu chuyện ngắn chứa đựng các ý nghĩa về hình ảnh cuộc sống thường ngày.
Dưới đây là những câu truyện ý nghĩa về cuộc sống mà chúng tôi xetreem sưu tập cho mẹ và bé có thể cùng nhau đọc vào mỗi buổi tối:
Kiến và chim bồ câu
Truyện kể rằng, ở một khu rừng rộng lớn nọ vào một ngày hè nắng nóng chú kiến đã quyết đi dạo quanh để tìm nước uống. Sau một thời gian thì Kiến phát hiện một dòng suót mát. Tuy nhiên, khi đang cố gắng trèo lên một tản đá nhỏ để uống nước thì Kiến đã bị trượt chân.
Lúc này chị Bồ Câu bay ngang thấy Kiến đã bị rơi xuống nước và có tình trạng sắp chết đuối nên đã ra tay giúp đỡ. Thật nhanh chóng, Bồ Câu đã ngắt một chiếc lá trên cây và thả xuống. Kiến bèn bám theo và trèo lên được thân của lá, nhờ đó mà đã thoát nạn.
Kiến và Bồ Câu cũng từ đó mà thành những người bạn thân của nhau. Rồi một lần nọ thợ săn vào rừng anh ta gặp chị Bồ Câu đậu trên cành cây. Nên đã nhắm súng chờ sẳn. Kiến thấy thế vội đã bò đến chỗ gã thợ săn đốt vào chân hắn. Bị kiến cắn đâu nên thợ săn đã bắn chệch hướng và bồ câu thấy vậy đã cảnh giác và bay mất.
Ý nghĩa của truyện:
Truyện ngắn hay và ý nghĩa về cuộc sống về việc làm tốt sẽ không bào giờ bị quên lãng.
Bài thơ về Con Kiến
Con Kiến bé tẹo bé teo
Nó bò, nó chạy, nó leo rất tài
Cái râu là mắt là tai
Còn là cái mũi tia dài ngửi xa
Gặp mồi dùng răng mà tha
Mồi to kiến nhỏ hai ta cùng về
Kiến kiếm mồi suốt mùa hè
Mùa đông rét mướt, ở nhà vẫn no.
Truyện con Cú khôn ngon
Ngày xưa ngày xưa có một con cú già sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó đều phóng tầm mắt ra thật xa để có thể quan sát những điều xảy ra xung quanh mình.
Có khi nó đang ở trong và ngói đầu ra ngoài và nhìn thấy một cậu bé đang giúp ông lão xách một cái túi to. Và cũng có khi nó nhìn thấy một cố con gái đang cằn nhằn mẹ mình.
Ngày qua ngày, con Cú nhìn thấy được nhiều thứ xung quanh nó và nó giữ im lặng về những điều ấy. Mọi điều mà mình quan sát được ngày qua ngày.
từ từ, con cả gia đình bắt đầu nói it hơn và thính giác của nó tốt hơn. Bây giờ nó có thể nghe rõ được cuộc nói chuyện của mọi người.
Mội ngày, con Cú già nghe thấy một người phụ nữ nói với ai đó rằng: Có một con Voi nhảy qua hàng rào. Một ngày khác con Cú lại nghe thấy một người đang ôn nói với ai đó rằng mình là cong người hoàn hảo. Mình chưa bao giờ mắc phải sai lầm.
Mỗi ngày trôi qua như thế đối với Cú và nó lại càng thêm ít nói và nghe nhiều hơn. Nhờ vậy mà nó biết được mọi thứ xung quanh mình dù nó không có ở đó. Và dần thời gian trôi qua, con Cú già trở nên không ngon hơn và nổi tiếng với sự hiển biết của mình.
Bài học chuyện ý nghĩa về cuộc sống ở đây:
Nói ít, quan sát nhiều hơn và nghe nhiềuhơn sẽ giúp con trẻ thành người thông mình và khôn ngoan hơn.
Câu đó:
Trông xa xa cứ tưởng là Mèo
Lại gần hoá ra là chim
Ban ngày thì ngủ lim dim
Ban đêm thì đi lùng chuột - là con gì?
Ve Sầu và Kiến (Truyện ngụ ngôn Ê-đôp)
Trong một khu rừng tuyệt đẹp nọ có một chú Ve sầu sinh sống. Cả ngày, từ sáng đến tối. Nó chỉ biết rong chơi đi đến đâu ca hát, không chịu làm việc gì cả. Ngay cả lương thực dùng trong mùa đông sắp tới chú cũng khômg thèm kiếm đễ trữ ăn đông.
Khi mùa đông đến, Ve sầu ôm cái bụng đói meo và than. Nó đành đi gõ cữ từng nhà vay mượn lương thực để sống qua ngày. Tuy nhiên, vì sự lười biến của nó mà mọi con vật khác điều không thích nó.
Một mùa hè nữa lại đến các con vật khác lại tất bật kiếm ăn và chuẩn bị đồ an chua mùa đông. Và điều vẫn không thay đổi chú Ve Sầu vẫn mải me ca hát như năm ngoái.
Đúng lúc đó, có một chú Kiến nhỉ cũng một hạt gạo đang trèo lên cây nhìn thấy ve sầu nghêu ngao hát. Lúc này Kiến liên nhắc nhở:
"Anh Ve Sầu này. Anh còn không mau kiếm lương thự để trữ cho mùa đông đi. Nếu khôn mùa đông đến lại không có gì ăn. Anh lại đói cho mà xem".
Anh Ve Sầu đáp:
"Không phải vội, không có gì phải vội. Còn lâu mới tới mùa đông. Bây giờ, tôi cứ hát cho thật vui vẻ đã!". Thế là ve sầu lại tiếp tục hát hò hết một mùa hè.
Mùa đông lại tới gió Đông Bắc thổi vù vù trong nhà của Ve Sầu vì không chịu chuẩn bị ở mùa hè. Nó chỉ còn cách sáng nhà Kiến để vay mượn lượng thực.
Kiến có vẻ không mấy vui vẻ, nghiêm mặt nói: " Sau anh không anh không chuẩn bị vào mùa hè ấy, tôi đã nhắc anh rồi mà?". Ve Sầu trả lời: "Vì mùa hè tôi còn phải hát cho mọi người nghe. Nên không có thời gian kiếm thức ản cho mình".
Kiến nói tiếp: " Lúc hat hò thì anh vui vẻ đến thế! Sao bây giờ không hát nữa đi?. Nói xong, nó liền đóng sập cửa lại không để ý đến Ve Sầu nữa.
Bài học rút ra từ câu chuyện ý nghĩa trong cuộc sống
Là việc gì cũng phải có kết hoạch cũng như không hứa điều gì nếu như mình không chắc. Chúng ta phải biết tiết kiệm cũng như dành dụm cho tương lại phòng khi gặp khó khăn, ốm yếu, bệnh tật tuổi già. Đừng bao giờ tiêu hết số tiền làm ra mà hãy luôn để lại một khoản dành làm tiền tiết kiệm.
Truyện ngụ ngôn Cáo và Quạ
Một con quạ Quạ đang đứng trên một cành cây và trong miệng ngậm miếng pho mát do mình kiếm được. Trong khi con Cáo đang ở phía dưới theo dõi và nó đang lập kết hoạch cướp miếng pho mat của Quạ.
Cáo ở dưới nhìn lên và nói:
Tôi đang thấy ngay trên đầu của mình một công nương quý phái. Vẻ đẹp của nàng không có gì thể so sánh được còn màu bộ lông mới đẹp là sao. Nếu như giọng hát của nàng cũng tuyệt vời như vẻ không có gì phải nghi ngờ. Nàng ắc hảng lfa là nữ hoàng của loài chim.
Con Quạ sung sướng khi nghe thấy những lời hay và đẹp ấy đang nói mình. Thì cũng muốn chứng tỏ với Cáo rằng là mình là cô nàng ấy và còn có thể hát được.
Nên con quạ đã hát tiếng kêu của nó rất to. Và thế là miếng pho mát đã rơi xuống đất, không còn ở trên miệng của con quạ.
Nhờ thế nào con cáo đã có thể vồ đến và lấy miếng pho mat, rồi nói:
Cô có hát được đấy nhưng cái cô cần lại là trí thông minh cơ.
Ý nghĩa câu chuyện:
Cáo và Quạ là câu truỵen ngụ nguôn nhắc nhở chúng ta phải suy nghĩ cẩn thận trước khi mọi việc không nên tin vào những lời đường mật, xu nịnh của kẻ khác.
Những hạt Thóc giống
" Một ông Vua nọ đã cao tuổi nhưng lại không có con để nhường ngôi Vua của mình. Và ông muốn tìm người đủ tài để có the trao lại ngôi Vua của mình. Vua đã quyét đinh giao cho dân mỗi người mọt đấu thóc và ra lệnh: Ai nộp được nhiều thóc hơn thì sẽ được truyền ngôi báu; ai không có thóc sẽ bị trừng phạt "
Đến vụ mùa thì mọi người thi nhau chở đến kinh thành chỉ có một cậu bé đến tay không. Cậu bé kính cẩn quỳ xuống trước mặt nhà vua và tâu xin nhận tội. Vì thóc mà nhà Vua ban cậu gieo không thành công.
Mọi người chỉ trỏ và bàn tán, lúc này chỉ có nhà Vua cưởi và nói: "Thọc phát ra đã bị luộc cả rồi, làm sao mà giao thành mạ được. Những gánh thóc, xe thióc kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta!.. "
Và cậu bé trung thực và biết chịu trách nhiệm ấy đã được truyền lại ngôi Vua.
Bài học ở đây:
Điều đáng tự hào của một con người là giữ được lòng trung thực và thật thà đặc biệt là dám nói lên sự thật, khôgn ngịa khó khăn, không ngại làm tổn thương người khác, khong ngai nguy hiểm, phải gan dạ thừa nhận các lỗi lầm của mình. Bởi lẻ, đến cuối cùng sự trung thực lòng dũng cảm vẫn luôn chiến thắng.
Truyện cho bé Quả bầu tiên
Ngày xa xưa có một chú bé nghèo, nhưng vô cùng tố bụng. Chú luôn sẳn lòng giúp đỡ, chăm sóc mọi người xung quanh mình. Ví thế cứ mỗi đội xung về chim chóc lại ríu rít kéo đến làm tổ và hót vang quanh nhà chú bé.
Một hôm có một con Cáo ở đâu mà tới bắt chim Én ở đầu nhà chú bé. Con Én non nớt bị rơi xuống đất gãy cánh. Chú Bé thấy thế vội ra cứu con chim.
Chú ôm ấp vỗ về con Én nhỉ làm cho nó một cái tổ khác và chăm cho nó ăn. Nhợ sự chăm sóc tận tình của chú bé, Én con đã khoẻ hơn.
Mùa thu đến khi nhìn lên bầu trời thấy từng đàn Én đi tránh rét ở phương nam, con Én nhỏ phân vân nữa muốn bay theo vừa muốn ở lại không muốn rời chú bé.
Chú Bé thấy vậy liền bế chú Én và vuốt chú và bảo:
Én cứ bay theo đàn đi kẻo màu đông lạnh lắm. Đến mùa xuân ấm áp lại về chơi với anh
Nói chú Bé tung con én lên trời. Con Én đang chấp chới bay lên nền trời xanh biếc của mùa thu. Nó nhập vào một đàn Én lớn đang trên đường tránh rét tới phương nam ấm áp. Con Én nhỏ nhanh chóng tìm được niền vui bạn bè của mình khi tới nói tránh rét. Nhưng nó cũng không quên chú Bé đã cứu mình.
Mùa xuấn lại đến vùng của chú bé. Con Én nhỏ đã tìm về ngồi nhà đơn sơ trước đây nhưng đầm ấm tình thương của chú Bé dành cho mình. Nó kêu lên và vui mừng khi thấy chú bé đang ngồi đang sọt giữa sân nhà. Đôi cánh Én chào liệng sà xuống và Én đậu trước mặt chú bé một hạt bầu.
Chú bé vùi hạt đậu xuống đất và ngày ngày ngày chăm nó. Chẳng bao lâu sau thì hạt bầu đã nảy mầm và thành cây. Cây bầu ớn nhanh như thổi ra hoa kết quả. Nhưng lại có một quả bầu to không lồ cả nhà chú bé mới khiêng về được một quả lúc bổ ra thì toàn là vàng bạc, chau báu và thức ăn ngon.
Tên địa chủ trong vùng cũng nghe được câu chuyện ấy. Hắn bèn nghĩ cách bắng một con Én bẻ gãy cánh nó rồi giả vờ thương xót con Én rồi đen về nhà nuôi.
Đến mùa thu, khu nhìn lên bầu trời con Én đầu đang xuất hiện, hắn vội vàng ném Én con lên trời rồi bảo:
Bay đi Én con, Mau đi kiếm hạt bầu tiên về đây cho ta!
Con Én khốn khổ bay đi. Mùa xuân năm sau nó cũng trở về và mang theo một hạt bầu. Tên địa chủ hí hửng đem đi trông và ngày đem canh giữ.
Khi quả bầu đã già hắn bảo mọi người khiêng về rồi đỏi tất cả ra. Hắn đóng của lại rồi một mình bổ quả bầu ra. Tuy nhiên, vàng bạc không thấy đâu nhưng lại chỉ có rắn rết từ trong quả bầu chiu ra xông vào cắn chết ông địa chủ độc ác tham lam.
Bài học ở câu truyện này:
Phải sống chan hoà với thiên nhiên và chăm chỉ sống và sẳn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Đồng thời lên án những kẻ sống tham làm và độc ác.
Câu chuyện là lời khẳng định cho sự chiến thắng luông đến từ cái thiện và cái ác luôn gặp quả báo. Dù là thời gian ngắn hay dài thì vẫn luôn đúng. Không nên tham lam mà làm những điều xấu, sẽ nhận lại những hậu quả đáng tiếc.
Xem thêm các câu truyện đọc cho bé khác: https://xetreem.com.vn/tin-moi